Lạng Sơn là một tỉnh nằm ở vùng Đông bắc nước ta với diện tích tự nhiên 830.521 ha. Địa hình ở Lạng Sơn chủ yếu là đồi, núi thấp với độ cao trung bình l252m so với mực nước biển, cao nhất là đỉnh Phia Mè thuộc khối núi Mẫu Sơn 1.541 m. Nét đặc trưng của khí hậu Lạng Sơn là Á nhiệt đới, có nền nhiệt không quá cao, mùa đông thường kéo dài 5 tháng, khí hậu lạnh kèm theo mưa phùn nên độ ẩm thường cao trên 82%. Lượng mưa trung bình ở Lạng Sơn thấp, đạt khoảng 1.400 – 1.450 mm/năm.
Đoàn công tác điều tra cây thuốc tại Lạng Sơn
Trong 2 giai đoạn: 2012 – 2014 và 2017 - 2019, nhóm nghiên cứu của Viện Dược liệu và Sở Y tế tỉnh Lạng Sơn đã tiến hành điều tra tại 113 xã thuộc 10 huyện và 01 thành phố của tỉnh Lạng Sơn. Kết quả đã ghi nhận tổng số 933 loài thực vật và nấm thuộc 564 chi, 186 họ có công dụng làm thuốc trên địa bàn tỉnh. Kết quả điều tra cũng đã ghi nhận 16 loài/nhóm loài có tiềm năng phát triển và 14 loài có tiềm năng khai thác, 50 loài cây thuốc thuộc diện quý hiếm. Đặc biệt, đã ghi nhận các điểm phân bố mới của 6 loài cây thuốc: Ba gạc vòng (Rauvolfia verticillata (Lour.) Baill.); Sắn rừng (Vaccinium bullatum (Dop.) Sleum); Hoàng dương vòi to (Buxus latistyla Gagnep.); Hoàng liên ô rô (Mahonia japonica DC.); Phòng kỷ lá to (Aristolochia kwangsiensis Chun et How ex Liang); Rễ gió (Aristolochia các
Các kết quả nghiên cứu đã ghi nhận sự đa dạng về tài nguyên thực vật nói chung và tài nguyên cây thuốc nói riêng. Qua đó, các giải pháp về bảo tồn các loài cây thuốc quí hiếm, khai thác bền vững và phát triển trồng các loài cây thuốc có tiềm năng – thế mạnh của tỉnh đã được đề xuất làm cơ sở cho việc xây dựng kế hoạch phát triển dược liệu trên địa bản tỉnh Lạng Sơn.
Lại Việt Hưng
Tài liệu tham khảo
(Nguồn tin: Viện Dược liệu)